Chứng minh Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có -3 bài văn lớp 7 nghị luận hay nhất

Cuộc đời phù phiếm và chật hẹp của mỗi tất cả chúng ta nhờ có văn chương mà trở nên thoáng đãng hơn gấp trăm ngàn lần. Văn chương sinh ra giữa những buồn vui của con người và nó sẽ còn sống sót nhờ những công dụng, giá trị không gì hoàn toàn có thể thay thế sửa chữa được. Nhà phê bình Hoài Thanh có lý khi cho rằng ” Văn chương gây cho ta những tình cảm ta chưa có “. Những bài làm văn mẫu dưới đây sẽ giúp những bạn chứng tỏ điều đó. Khi chứng tỏ, những bạn cần đưa ra những lập luận thuyết phục, ý mạch lạc, rõ ràng. Các bạn hoàn toàn có thể thể hiện những quan điểm, tâm lý của mình để bài viết thêm sinh động, mê hoặc. Các bạn hoàn toàn có thể tìm hiểu thêm những bài làm văn mẫu dưới đây để từ đó hoàn toàn có thể định hình cách viết cho riêng mình. Chúc những bạn thành công xuất sắc !

van chuong gay cho ta nhung tinh cam ta khong co
Văn chương giúp chúng ta rất nhiều điều hay ho và này nọ

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 CHỨNG MINH VĂN CHƯƠNG GÂY CHO TA NHỮNG TÌNH CẢM TA KHÔNG CÓ

Văn học luôn đi tìm cái đẹp trong ánh sáng và luôn mang trên vai thiên chức phát minh sáng tạo cao quý Giao hàng cho thẩm mỹ và nghệ thuật sống trên toàn cầu này. Khả năng truyền cảm hứng của văn học vô cùng lớn. Ví như “ Văn chương gây cho ta những tình cảm mà ta chưa có ” .

Bắt nguồn từ chất liệu ngôn ngữ, xây dựng hình tượng và đề tài mượn ở thực tại,  văn chương đã tạo nên những tác phẩm nghệ thuật ngôn từ chân chính với đa đang về thể loại : văn xuôi và văn vần. Qua tác phẩm nghệ thuật ngôn từ, nhà văn gửi gắm những thông điệp cuộc sống tới chúng ta – đó là những tình cảm cao đẹp giàu giá trị nhân văn, những nét ứng xử tinh tế, những bài học sâu sắc về cuộc đời để chúng ta có một tâm hồn rộng mở yêu thương.Mỗi tác phẩm đều đi vào từng mảng đời cụ thể, từng trái tim con người để khơi dậy cảm xúc tình cảm.

Nếu không có văn chương trái đất sẽ sống một cuộc sống vô cảm và tăm tối đến nhường nào. Từ thuở nằm nôi, khi ta còn chưa biết đâu là cành cây ngọn cỏ, văn học dân gian qua lời ru của bà của mẹ đã dạy ta biết làng quê, yêu lũy tre :

  • Làng tôi có lũy tre xanh
  • Có sông Tô Lịch uốn quanh xóm làng

Ca dao dân ca dạy cách sống yêu thương nghĩa tình : thương người như thể thương thân, một thứ tình cảm nhân đạo phải phát sinh nội tại mà chỉ thẩm mỹ và nghệ thuật mới hoàn toàn có thể thức tỉnh. Văn chương xu thế cho ta nền tảng thẩm mĩ để có những rung động trước cái đẹp. Cái đẹp hoàn toàn có thể hữu hình như cảnh sắc vạn vật thiên nhiên : mây gió trăng hoa tuyết núi sông, cảnh vật con người bình dị gắn bó hay một công tình kiến trúc vĩ đại, hoàn toàn có thể vô hình như một tâm hồn đẹp … Khi ta lớn lên văn chương gieo vào lòng ta những tham vọng tham vọng của tương lai, yêu đời sống đắm say với cuộc sống :

  • Tội muốn tắt nắng đi
  • Cho màu đừng nhạt mất
  • Tôi muốn buộc gió lại
  • Cho hương đừng bay đi

Đôi khi văn chương lắng trong lòng ta những niềm vui. Đọc từng câu từng chữ trái tim ta hư hân hoan reo vui với niềm vui chung của quả đât. Đôi khi lại là những nỗi buồn chia li đau đớn : Chinh phụ ngâm, nỗi buồn của kẻ công quốc nô, sự tủi thân tủi phận. Đặc biệt hơn văn học lãng mạn còn khơi lên cho ta nỗi buồn vu vơ của một cái tôi trữ tình

  • Hôm nay trời nhẹ lên cao
  • Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn

Và khi đọc những cuốn sách tâm ý, tò mò bản thân ta thêm hiểu và yêu chính mình hơn. Mỗi bài học kinh nghiệm được rút ra sẽ thôi thúc ta phẩn đấu hoàn thiên chính mình .
Văn chương không chỉ hướng tới cái xinh xắn, trìu mến mà còn khơi lên ở con người lòng trắc ẩn, ghét bỏ cái xấu xa, ý thức phản bác sự bất công. Đọc truyện Kiều của nguyễn du không biết bao người đã rơi lệ trước số phận của người con gái tài hoa bạc mệnh cũng thù ghét xã hội bất công ngang trái để đồng xu tiền tác ai tác quái, kẻ xấu chà đạp lên người tốt. Văn chương cũng gây những cảm hứng mạnh với người đọc về những kiếp người tả tơi ở làng vũ đại : xót xa trước cảnh chị Dậu phải bán con bám chó để có tiền nộp sưu thuế, đau đớn trước cảnh lão Hạc, Chí Phèo đi đến vực thẳm thảm kịch phải tìm đến cái chết để giữ gìn nhân phẩm … Từ cách tạo sự ám ảnh văn chương khơi gợi lòng đầy cảm sự bất bình rồi đều hướng tới cái đích ở đầu cuối Phục hồi bảo vệ những điều tốt đẹp .
Thử hỏi có người mẹ nào bảo con mình “ hãy yêu cái đẹp đi, hãy sống nhân đạo đi ” và rồi bạn sẽ thực thi được điều đó ? Chỉ có thẩm mỹ và nghệ thuật, sức mạnh kì diệu và huyền bí của thẩm mỹ và nghệ thuật mới hoàn toàn có thể tạo ra một mỗi link kì khôi giữa con người và quốc tế xung quanh. Chỉ có thẩm mỹ và nghệ thuật, bến bờ của những điều mới lạ và độc lạ mới hoàn toàn có thể mày mò và phát hiện những tình cảm mới trong ta, thức tỉnh nó và khiến nó bùng phát can đảm và mạnh mẽ .
Thế giới cảm hứng đi vào văn chương muôn hình vạn trạng. Văn chương chính là cái nôi nuôi lớn những hạt mần cảm hứng tốt đẹp ở con người và là thứ khí giới đắc lực của nhà văn để tạo nên những giá trị nhân văn cao ca, để người gần người hơn theo chiêu thức riêng của nó : gây cho con người những tình cảm mà họ không có .
Donli-wikivui. com

van chuong gay cho ta nhung tinh cam ta khong co cau noi

BÀI LÀM VĂN MẪU SỐ 2 CHỨNG MINH RẰNG VĂN CHƯƠNG GÂY CHO TA NHỮNG TÌNH CẢM TA KHÔNG CÓ.

Nhà văn, nhà phê bình văn học Hoài Thanh đã từng nói rằng : “ Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người, lan rộng ra ra là thương cả muôn vật, muôn loài. ” Văn học giúp ta đươc sống và được biết đến nhiều cuộc sống, nhiều số phận, ta được tò mò đời sống ý thức của con người. Bởi vậy mà văn chương luôn bồi đắp cho ta những tư tưởng, tình cảm cao đẹp, thánh thiện, nhân văn, nhân đạo, ta được lan rộng ra lòng mình hơn, tâm hồn ta được trau dồi thêm đa dạng và phong phú. Có lẽ bởi tính năng giáo dục ấy của văn chương mà cũng chính Hoài Thanh đã ý niệm rằng : Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có .
Tại sao lại là những tình cảm ta không có ? Bởi lẽ đó là những tình cảm ta chưa từng được biết tới trước đây, những xúc cảm ta chưa từng một lần thưởng thức. Nhưng khi đến với văn học hay thẩm mỹ và nghệ thuật, trái tim ta rung động nhiều hơn qua những gửi gắm của những người nghệ sĩ. Chúng ta chưa từng trải qua cảm xúc phải sống xa mẹ, tất cả chúng ta không biết cảm xúc vỡ òa khi được gặp lại mẹ sau bao tháng ngày xa cách. Vậy mà, khi đọc những dòng hồi ức trong “ Những Ngày Thơ Ấu ” của nhà văn Nguyên Hồng, lòng ta như dạt dào hơn, ta thấy thương những kiếp người sống một đời khổ sở như người mẹ, ta thấy da diết thay cho nỗi lòng nhung nhớ của người con, và ta cũng như trực trào khi đọc những dòng cảm hứng của nhà văn lúc ông được sà vào lòng mẹ. Đó chính là công dụng giáo dục mà văn chương đem lại. Văn học không chỉ giáo dục tất cả chúng ta về nhận thức mà văn chương còn ảnh hưởng tác động vào tâm hồn bạn đọc, gây cho ta những tình cảm mới lạ, sôi động, chân thực .
Không chỉ vậy, thiên chức của nhà văn còn là người dẫn đưa tất cả chúng ta đến vơi tình cảm và cái đẹp, hướng bạn đọc đến giá trị chân-thiện-mĩ. Paus-top-ski từng nói : “ Niềm vui của nhà văn chân chính là người dẫn đường tới xứ sở của cái đẹp. ” Cái đẹp ở đây là một quốc tế phong phú và đa dạng về mặt cảm hứng, giàu sang về mặt ý thức, là một xứ xở nghệ thuật và thẩm mỹ muôn màu được dệt lên từ bức tranh hiện thực dưới đường thêu của những người nghệ sĩ tài ba. “ Nhà văn phải là nhà nhân đạo từ cốt tủy ”, “ Văn học là nhân học ”. Văn học luôn hướng tới hiện thực, dù rằng có nói đến cái xấu xa, thấp hèn hay cái xinh xắn, tỏa nắng rực rỡ thì cũng là để hướng tới đề cao giá trị của con người. Chính bởi đặc thù hiện thực ấy mà văn chương luôn đề cập đến số phận của con người, và chính bởi thiên chức của người nghệ sĩ mà nhà văn luôn gửi gắm trên trang giấy những niềm ưu tư, lòng trắc ẩn, tình thương người, và cũng chính bởi vậy mà văn chương luôn gây nên cho ta những ảnh hưởng tác động lớn. Ta được sống và thưởng thức trong số phận, tình cảnh của nhân vật, ta được nuôi dưỡng những xúc cảm, từ nhen nhóm đến vỡ, ta được ngòi bút của nhà văn đưa đến một xứ xở mới, nơi tất cả chúng ta được sống như thể nhân vật của văn chương, nơi tất cả chúng ta chính là người đi qua nhưng khung bậc xúc cảm ấy. “ Cuộc chia tay của những con búp bê. ” Không chỉ đưa ta quay về những tháng năm tuổi thơ mà còn cho thấy rõ hiện thực đau đớn của sự đổ vỡ mái ấm gia đình, đồng thời cho ta đồng cảm tận cùng nỗi đau của sự chia li giữa an hem Thành và Thủy. “ Bánh Trôi Nước ” lại giúp tất cả chúng ta thấm thía những nỗi lòng, tâm tư nguyện vọng của người phụ nữ trong hiện thực xã hội phong kiến cổ hủ xưa .

Có thể thấy, văn chương đậm đặc tính chất giáo dục, nhưng nó không chỉ bao gồm giáo dục về nhận thức mà còn giáo dục về tình cảm, “gây cho ta những tình cảm ta chưa có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có. Cuộc đời phù phiếm và chật hẹp của mỗi cá nhân vì văn chương mà trở nên thâm trầm, rộng rãi đến nghìn lần.” Đến với văn học, ta được trải nghiệm những hiện thực mới mẻ, ta được sống với tình cảm mới và trau dồi thêm cho đời sống tinh thần mình thêm phong phú. Đó cũng chính là giá trị cốt yếu của văn chương!

SongYan-wikivui. com

van chuong gay cho ta nhung tinh cam ta khong co chung minh

BÀI VIẾT SỐ 3 CHỨNG MINH VĂN CHƯƠNG GÂY CHO TA NHỮNG TÌNH CẢM TA CHƯA CÓ

Ngày mai, trong sự tăng trưởng chóng mặt của khoa học công nghệ tiên tiến, rồi sẽ có những cỗ máy viết văn. Nhưng máy móc chỉ hoàn toàn có thể sản xuất theo khuôn mẫu những gì có sẵn. Và văn học vẫn sẽ sống sót như một nhu yếu tất yếu với thiên năng : ” luyện cho ta những tình cảm ta chưa có. ”
Các nghệ sĩ muôn đời vẫn đi tìm cho mình một định nghĩa đúng mực về văn học. Có người cho đó là một ” nàng thơ “, có người coi đó là ” nhân học “, có người tôn trọng nó như một cách nói chí, biểu đạo …. Nhưng dù có thế nào, nó vẫn triển khai thiên chức của mình : để gây cho con người những tình cảm mà ta chưa có. Đó là công dụng cao đẹp của văn học nghệ thuật và thẩm mỹ .
Khác với những loài động vật hoang dã, con người từ khi sinh ra đã có những trạng thái xúc cảm và tình cảm : hỉ, lộ, ái, ố, những vui, buồn … Nhưng tất cả chúng ta chỉ với những trạng thái ấy, sẽ buồn chán biết bao ! Văn chương sống sót chính là giúp cho đời sống nhân sinh trở nên đa dạng và phong phú và mê hoặc hơn .
Văn chương bồi đắp cho ta tình yêu thương, sự sẻ chia và lòng nhân ái. Một đứa trẻ bắt đầu mới sinh ra, có chỉ biết muốn những gì nó thích, làm những điều nó cần. Nhưng mỗi tất cả chúng ta đâu chỉ sống cho riêng mình. Văn học dạy cho ta biết rằng còn đời sống này còn nhiều số phận khổ đau và xấu số và mỗi tất cả chúng ta hoàn toàn có thể là một hạt giống nhân gieo lấy tình yêu và sự niềm hạnh phúc, để vơi bớt những khổ đau và khó khăn vất vả trong đời sống. Hãy lắng nghe những câu ca dao :

  • “Bầu ơi thương lấy bí cùng
  • Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”

Hay

  • “Nhiễu điều phủ lấy giá gương
  • Người trong một nước phải thương nhau cùng”

Khi “ một miếng khi đói bằng một gói khi no ”, ta biết san sẻ với bạn một chiếc bánh mì mà ta rất thích vì bạn cũng đang rất đói, ta biết trợ giúp những người chưa từng quen biết chính do họ đang cần trợ giúp và ta cũng chẳng mấy gì sau những vòng tay dang rộng cả. Nhờ có văn chương, con người tách khỏi phần con mà đến gần với phần “ người ” hơn : phân cao đẹp, có tình yêu thương và đôi lúc biết nhường nhịn, hi sinh để cho đời sống tốt đẹp hơn .
Văn chương bồi đắp cho ta xúc cảm thẩm mĩ, biết yêu và quý trọng cái đẹp để hoàn toàn có thể tạo ra một tâm hồn đẹp. Thạch Lam từng chứng minh và khẳng định : “ Cái đẹp man mác khắp thiên hà, len lỏi khắp hang cùng ngõ ngách, tiềm tàng ở mọi vật tầm thường ”. Nhưng không phải tất cả chúng ta khi nào cũng nhận ra điều đó. Đôi khi ta vì vội vã mà chẳng chú ý đến chiếc lá cuối mùa vừa vương qua vai, chẳng hay biết tiếng chim hót ngoài kia sao nay vui tươi quá, … Đến với những trang văn học, ta cảm nhận được những vẻ đẹp thông thường mà trân quý đó. Đó là vẻ đẹp của một đêm trăng thanh tĩnh :

  • “Sàng tiền minh nguyệt quang
  • Nghi thị địa thượng sương”
  • (“Tĩnh dạ tứ” – Lý Bạch)

Từ vẻ đẹp đơn giản và giản dị từ “ Cốm – một thức quà của lúa non ” ( Thạch Lam ), của một góc “ Hồ Chí Minh tôi yêu ” ( Minh Hương ) đến vẻ đẹp hùng vĩ của non nước ngàn trùng :

  • “Nhật chiếu Hương Lô sinh tử yên
  • Dao khan bộc bố quải tiền xuyên
  • Phi lưu trực há tam thiên xích
  • Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên.”
  • (“Vọng Lư sơn bộc bố”- Lý Bạch)

Nhờ có văn chương mà ta biết trân trọng những vẻ đẹp giản dị và đơn giản xung quanh. Cũng nhờ có những con chữ mà dù ngồi một chỗ ta cũng hoàn toàn có thể thăm khắp những cảnh đẹp ở mọi nơi. Không chỉ là cảnh đẹp mà còn là những tình cảm đẹp, những giá trị đẹp. Từ đó văn chương hình thành cho mỗi người giá trị thẩm mĩ, để sống đẹp và hướng thiện hơn. Khi con người ta biết sống và làm theo điều đẹp, đời sống sẽ không còn khó khăn vất vả nữa .

Cuối cùng, văn chương bồi đắp cho ta sự dũng cảm để chiến đấu với cái xấu và với cả chính mình. Biết yêu cái đẹp thì cũng cần có dũng khí để chống lại cái xấu. Văn chương không ru ngủ con người trong những cái đẹp giả tạo, trong những sự thật bị che giấu. Văn chương nuôi dưỡng cái thiện để khi gặp cái xấu nó có đủ sức mạng để chống lại, để cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn. Đó là sự bất bình trước tên tham quan hưởng thụ trên nỗi thống khổ của nhân dân trong “Sống chết mặc bay” của Phạm Duy Tốn, là sự không chịu khuất phục trước bè lũ bán nước và cướp nước trong “Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu” của Nguyễn Ái Quốc. Từ đó ta sống đẹp và sống đúng hơn.

Giúp con người biết yêu thương và sẻ chia, biết cảm nhận và trân trọng cái đẹp, biết chiến đấu và vô hiệu cái xấu – đó chính là những giá trị cao quý mà văn học đã và đang bồi đắp từng ngày cho con người. Nhờ văn học, tất cả chúng ta từ những đứa trẻ tự nhiên, bản năng mà sống đẹp hơn, sống “ người ” hơn .
Đó chính là lí do dù thời hạn bao lâu, có bao sự đổi khác về đời sống xã hội, văn học đã và vẫn sẽ là người bạn sát cánh với con người .
– Bingan –

Source: https://expgg.vn
Category: Thông tin

Total
0
Shares
Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Previous Post

Top 5 địa chỉ in thiệp cưới đẹp, giá rẻ, uy tín tại Hà Nội

Next Post

Cách làm bánh tráng cuốn chả cá thơm ngon đổi vị cho bữa ăn cuối tuần

Related Posts