Mozart – một cuộc đời

“ Mozart ” ( tên tiếng Anh : “ Mozart : A life ” ) là một trong hai cuốn tiểu sử âm nhạc quan trọng nhất của Maynard Solomon được giới phê bình nhìn nhận cao. Xuất bản lần đầu năm 1995 tại Mỹ, tác phẩm từng lọt vào vòng chung kết giải Pulitzer khuôn khổ tiểu sử vào năm 1996 và nay đã xuất hiện tại Nước Ta, tiếp nối đuôi nhau cuốn sách về Beethoven trong dự án Bất Động Sản Tủ sách Âm nhạc của Omega + .

MỘT THIÊN TÀI GIỮA NHỮNG KHỔ ĐAU ĐỜI THƯỜNG

Tác giả Maynard Solomon ( 1930 – 2020 ) là một nhà âm nhạc học, đơn vị sản xuất thu âm nổi tiếng và là người đồng sáng lập của Vanguard Records. Ông đã có nhiều nghiên cứu và điều tra tiểu sử về những nhà soạn nhạc cổ xưa của Vienna được giới phê bình nhìn nhận cao, trong số đó không hề không kể đến Beethoven, Mozart và Schubert .

Với Tiểu sử Mozart, Solomon đã dành nửa thế kỷ tìm lọc thông tin để viết một tác phẩm chuyên sâu về cuộc sống, niềm đam mê và tính cách của Mozart, trong đó có nhiều tư liệu chưa từng xuất hiện trong bất kỳ tiểu sử nào trước đó về nhà soạn nhạc vĩ đại này.

Bạn đang đọc: Mozart – một cuộc đời

“ Mozart chính là đức thiên nhân, là thiên đỉnh quy tụ đủ mọi điều mỹ thể của sắc trời âm nhạc ” ( Tchaikovsky ). ” Địa hạt ” nào Mozart đặt bút cũng đều để lại những tác phẩm mãi lưu danh, dù là sáng tác cho những nhạc cụ ông yêu quý đến nhạc cụ ông không ” ưa “, từ nhạc thính phòng đến giao hưởng, từ nhạc tôn giáo đến thế tục, đến cả những tác phẩm viết cho những người ông thương mến và thậm chí còn những người ông chủ tâm ” cà khịa “. Tập hợp toàn bộ lại, tất cả chúng ta có một Mozart phong phú thể loại, phong thái và sắc thái mà tất cả chúng ta biết đến ngày này .Từng có rất nhiều nghiên cứu và điều tra tập trung chuyên sâu nghiên cứu và phân tích Mozart từ góc nhìn trình độ sâu về âm nhạc, nhưng còn một góc nhìn mà rất ít tác phẩm về Mozart đề cập đến. Đó là cuộc sống, mái ấm gia đình, tính cách, đặc biệt quan trọng là tuổi thơ của ông tại quê nhà Salzburg, thứ đã định hình nên âm nhạc Mozart về sau .Trong cuốn tiểu sử này, Solomon, với giọng kể khách quan cùng rất nhiều trích dẫn từ những bức thư của Mozart hay những người thân trong gia đình, đã giúp tất cả chúng ta được thấy người nhạc sĩ vĩ đại ở một góc nhìn độc lạ, đời thường và thân mật hơn. Cuốn sách cung ứng một câu truyện mê hoặc, thậm chí ít được biết tới gồm có những sự kiện, những bước ngoặt từ khi ông sinh ra vào năm 1756 và thời thơ ấu ở Salzburg, cho đến thập niên đặc biệt quan trọng của những buổi màn biểu diễn nổi tiếng ở những TP. hà Nội Châu Âu, nơi ông được những mái ấm gia đình hoàng gia và người theo dõi thương mến, tôn vinh như một thiên tài kỳ lạ .Thay vì tiếp cận từ phương diện một thần đồng âm nhạc, tác giả khai thác góc nhìn một người đàn ông lớn lên dưới cái bóng của người cha khắc nghiệt, người luôn bảo vệ thái quá và ghen tị với món quà kỳ diệu của con trai mình. Điều này dẫn đến những không ổn định trong mối quan hệ cha con, thứ có ảnh hưởng tác động rất lớn đến con người và âm nhạc Mozart sau này .Cuốn sách cũng kể lại những bước thăng trầm của Mozart từ vị thế là người con được yêu dấu của Salzburg trong những năm 1770, đến hành trình dài chinh phục Vienna cùng cuộc hôn nhân gia đình ở đó, từ những thăng trầm kinh tế tài chính cho đến những nỗi sầu muộn ngày càng thâm thúy, ở đầu cuối kết thúc với sự ra đi ở tuổi còn rất trẻ của ông năm 1791 … Đó là hình ảnh một Mozart gần như phải ăn xin những năm tháng cuối đời, mặc cảm về người vợ Constanze bị kẻ khác tước đoạt, phẫn uất vì hầu hết không theo ý muốn của cha mình, nhưng vẫn can đảm và mạnh mẽ và kiên trì rèn luyện một thẩm mỹ và nghệ thuật âm nhạc mới .Qua nghiên cứu và phân tích những góc nhìn tâm ý cũng như những mối quan hệ xung quanh, cuốn sách đã tái hiện một Mozart rất trần gian với tính cách ngang ngược, sở trường thích nghi tinh quái ; một Mozart luôn bị giằng co giữa những “ món nợ ” với mái ấm gia đình, một Mozart đã phải chiến đấu chật vật để thoát khỏi lịch sử một thời về một thần đồng mà theo đó năng lực là do trời ban … Và như vậy, đây là chân dung một Mozart bình dị mà không kém phần vĩ đại, một thiên tài giữa những rắc rối, khổ đau đời thường …

ĐÁNH GIÁ

Yo Yo Ma – nghệ sĩ cello bậc thầy của Mỹ nhận xét : “ Maynard Solomon viết với sự duyên dáng của một tiểu thuyết gia, cái nhìn thâm thúy của một triết gia và sự đúng chuẩn của một thám tử. Chúng ta biết đến Mozart với tư cách là một thiên tài âm nhạc, nhưng hơn thế nữa, ông là một con người, biết thở và biết tâm lý ” .Michael Walsh nhìn nhận : ” Maynard Solomon, trong “ Mozart : A Life ”, đã tiến xa hơn nhiều so với bất kể người nhiệm kỳ trước đó nào trong việc nhân bản hóa chủ đề của mình … Một Mozart bằng xương bằng thịt, thân mật và thực tiễn hơn rất nhiều, trong đó sự thành thạo âm nhạc không phải là thứ năng khiếu sở trường được thần thánh hóa mà là việc làm cả đời của một con người “. Edward W. Said cho rằng : ” Tôi không nghĩ có cuốn tiểu sử của một nhạc sĩ nào khác thỏa mãn nhu cầu và xúc động như cuốn tiểu sử này “. Còn New York Times Book Review đánh giá và nhận định ngắn gọn : ” Xuất sắc ” .Xin ra mắt tới fan hâm mộ 1 số ít trích đoạn trong cuốn sách này .

LƯỢC TRÍCH VỀ MỘT QUÃNG TUỔI THƠ CHU DU

Kiên quyết theo đuổi vận may, gia đình Mozart – gồm Leopold, Anna Maria, Wolfgang Amadeus Mozart và Marianne – đã đi khắp lục địa Châu Âu liên tục từ ngày 9.6.1763 đến ngày 29.11.1766. Bốn tháng đầu tiên họ đi qua các thành phố lớn của vùng Bavaria, miền Nam Đức và vùng Rhineland, bao gồm Munich, Augsburg, Schwetzingen, Heidelberg, Mainz, Frankfurt và Coblenz. Vào ngày 4.10, họ đến Brussels, là nơi họ lưu trú đến ngày 15.11; sau đó tiếp tục đến Paris, ở lại rất lâu, từ 18. 11 đến 10.4.1764. Cuối cùng, vào ngày 23.4, họ đến London qua Calais và Dover, và ở đó hơn mười lăm tháng, điểm dừng chân dài nhất trong cuộc hành trình của họ. Họ đã về đến quê nhà vào ngày 30.11.1766.

Họ đã lưu diễn trong ba năm, năm tháng, hai mươi ngày, và đã đi hàng ngàn dặm bằng xe ngựa, dừng lại ở tám mươi tám thành phố và thị xã ( gồm có cả những chuyến thăm lại ), và màn biểu diễn cho hàng nghìn người theo dõi. Leopold Mozart đã rời khỏi quê nhà với tư cách một nhạc sĩ giỏi giang, thậm chí còn đáng chú ý quan tâm, khét tiếng ; vào thời gian mái ấm gia đình quay trở lại Salzburg, ông là một nhân vật nổi tiếng. Ông và những con của ông đã viết một chương mới trong lịch sử vẻ vang âm nhạc, và trở nên nổi tiếng khắp châu Âu hơn mọi mong đợi. Trong nhiều thập niên sau đó, những người từng tận mắt chứng kiến những buổi trình diễn của Mozart đã nhớ lại chúng như những kỳ tích về năng lực điêu luyện đáng kinh ngạc. Đến tận năm 1830, Goethe vẫn nói về chuyện ông đã được nghe Mozart trong buổi hòa nhạc ở Frankfurt vào tháng 8.1763, nhớ rất rõ về “ chàng trai nhỏ bé với bộ tóc giả và thanh kiếm của mình ” .Khi đến từng thành phố, Leopold Mozart thường tự trình làng mình với những người ở vị thế hoàn toàn có thể tiếp đãi hoặc sắp xếp những buổi trình diễn – những nhà quý tộc số 1 và những mái ấm gia đình có ảnh hưởng tác động nhất, cũng như những nhạc sĩ, người sành sỏi và những ông bầu. Thường thì ông có những lá thư trình làng và tiến cử, nhưng nhiều lúc, theo thông lệ so với những nghệ sĩ lưu diễn, ông đơn thuần công bố sự hiện hữu của mình và việc bọn trẻ sẵn sàng chuẩn bị trình diễn. Đương nhiên, những lời xác nhận về năng lượng khác thường của nhà Mozart đã được người ta truyền tai nhau. Đó là một hành vi kinh doanh thương mại mang tính thời cơ : Họ hoàn toàn có thể phải chờ nhiều ngày hoặc thậm chí còn nhiều tuần để mong ngóng một lệnh màn biểu diễn, và sau đó họ sẽ hoảng sợ chờ đón một món quà hoặc một khoản tiền công, mà mức độ của chúng trọn vẹn tùy vào sự hào phóng của nhà hỗ trợ vốn và không bị ràng buộc bởi sự sắp xếp trước hoặc thỏa thuận hợp tác giữa những bên. Ở Munich, Leopold Mozart đã viết : “ Truyền thống xinh xắn là giữ mọi người chờ đón những món quà trong một thời hạn dài, để người ta buộc phải hài lòng nếu họ nhận được đúng theo những gì mà họ đã chi ra ”. Ở Brussels, họ rảnh rỗi khoảng chừng 5 tuần, chờ đón quyết định hành động của Hoàng tử Karl Alexander von Lothringen : “ Có vẻ như sẽ chẳng có gì xảy ra, vì Hoàng tử dành thời hạn săn bắn, nhà hàng và sau cuối, có vẻ như ngài cũng không có tiền ”. Nhưng có vẻ như như Leopold Mozart đã phóng đại sự khó khăn vất vả, vì Brussels đã dành cho họ một buổi tiếp đón đầy thắng lợi : “ Ở đây, lúc này cả nhà thật sự đã nhận được rất nhiều quà cáp hậu hĩnh, phong phú … Wolfgang bé nhỏ đã được khuyến mãi hai thanh kiếm lộng lẫy … Con gái nhỏ của tôi đã nhận được ren Hà Lan từ Tổng Giám mục, và áo choàng, áo khoác cùng nhiều thứ nữa từ những triều thần khác. Với những hộp đồ, hòm và những thứ như vậy, chúng tôi chẳng mấy chốc sẽ tạo được một quầy bán hàng ”. Trong vòng vài ngày, một buổi hòa nhạc lớn đã cung ứng nguyện vọng say đắm nhất của ông là kiếm được một khoản tiền lớn .Ở những thủ phủ chính, họ được tôn vinh bởi những mái ấm gia đình hoàng gia, giới quý tộc bậc cao và đại diện thay mặt của những hội đoàn hạng sang nhất. Tại Paris, họ ở tại Khách sạn Beauvais, nơi ở của sứ thần xứ Bavaria, Bá tước van Eyck : “ Họ đã nghênh đón chúng tôi theo cách thân thiện nhất và đã cấp một căn phòng, nơi chúng tôi đang sống tự do và vui tươi. Chúng tôi được dùng cây đàn harpsichord của Nữ bá tước, vì bà ấy không cần đến ”. Cuối cùng, họ đã làm quen với toàn bộ những đặc phái viên quốc tế ở Paris : “ Đại sứ Anh, Quý ngài Bedford, và con trai của ông ấy rất mê hồn chúng tôi ; và Hoàng tử Nga Galitzin thương mến chúng tôi như con vậy ”. Tại Versailles, lũ trẻ đã chìm đắm trong đống hộp bảo vật và những món quà tinh xảo khác. “ Hai đứa trẻ đã hấp dẫn hầu hết mọi người như một cơn bão ”. Các công chúa của Đức Vua không riêng gì được cho phép những đứa trẻ “ hôn tay, mà còn hôn lại bọn chúng vô số lần ”. Tại “ dịp diện kiến trọng đại ” đêm Giao thừa, “ Wolfgang được đặc ân đứng bên cạnh Hoàng hậu suốt buổi, trò chuyện liên tục, khiến bà vui và hôn tay bà liên tục, lại còn ăn cùng những món ăn từ bàn mà bà đưa cho ”. Từ London, Leopold ghi lại : “ Cho đến hiện tại, ở toàn bộ những hoàng cung, chúng tôi đều được tiếp đón với phép lịch sự và trang nhã đặc biệt quan trọng. Nhưng màn chào mừng mà chúng tôi đã nhận được ở đây vượt xa toàn bộ những nơi khác ”. Vào ngày 27.4.1764 và một lần nữa vào ngày 19.5, họ đã được nhà vua và hoàng hậu tiếp đãi ở Điện Buckingham, thu được 24 đồng guinea mỗi lần Open. Sự ưu tiên của mái ấm gia đình hoàng gia đã khiến buổi hòa nhạc công ích của họ diễn ra vào ngày 5.6 thành công xuất sắc vang dội : “ Tôi đã gặp một cú sốc khác, đó là cú sốc khi nhận được 100 guinea trong ba giờ đồng hồ đeo tay ”, Leopold viết. “ Trước sự kinh ngạc của mọi người, có khoảng chừng hơn vài trăm người theo dõi đã tới, gồm có cả nhà chỉ huy ở London ; không chỉ toàn bộ những sứ thần, mà cả những gia tộc chính ở Anh đều tham gia. Lợi nhuận chắc như đinh sẽ không dưới 90 guinea ” .Ở một số ít thành phố, họ chỉ trình diễn trong những salon làm tóc và hoàng cung của giới quý tộc, nhưng bất kể nơi nào khả thi, họ cũng tổ chức triển khai những buổi hòa nhạc và vui chơi cho công chúng, gồm có cả những tình nhân âm nhạc của những tầng lớp trung lưu và thượng lưu. Và không riêng gì những tình nhân âm nhạc mà cả những người tìm kiếm sự mới lạ cũng bị lôi cuốn bởi những báo cáo giải trình tiền trạm giật gân về năng lực của Mozart trong những công bố do Leopold Mozart sẵn sàng chuẩn bị. Ban đầu, giọng điệu những quảng cáo này có phần tiết chế, như quảng cáo tiên phong cho năm buổi hòa nhạc của họ ở Frankfurt đã diễn đạt vừa đủ về “ sự khôn khéo đáng kinh ngạc ” của Mozart, “ làm choáng ngợp Tuyển đế hầu quốc Sachsen, Bavaria và Palatinate ” và mang lại “ màn vui chơi đặc biệt quan trọng cho Đức Hầu tước tôn quý ”. Khi ông chuẩn bị sẵn sàng quảng cáo thứ hai cho những buổi hòa nhạc đó, Leopold Mozart đã biến hóa sự nhấn mạnh vấn đề để mỗi sự kiện có vẻ như bộc lộ sức mạnh đáng kinh ngạc về kiến thức và kỹ năng âm nhạc : Cậu bé cũng sẽ chơi một bản concerto cho violin, đệm cho những bản giao hưởng trên clavier, che hoàn toàn bộ cơ hoặc bàn phím của clavier, và chơi trên tấm vải như thể mắt vẫn thấy bàn phím ; thêm nữa, từ một khoảng cách nhất định, cậu bé sẽ gọi tên đúng mực bất kể nốt nào được xướng lên hoặc đánh hợp âm, trên clavier hoặc trên mọi nhạc cụ hoàn toàn có thể tưởng tượng gồm có chuông, kính và đồng hồ đeo tay. Cuối cùng, cậu bé sẽ còn ứng tác một cách mê hồn, không riêng gì trên đàn pianoforte mà còn trên đàn organ .Các thông tin về những buổi màn biểu diễn ở London là hoành tráng nhất trong toàn bộ hành trình màn biểu diễn ; thông tin cho buổi hòa nhạc vào ngày 5.6.1764 viết rằng : “ Cô Mozart mười một tuổi và Cậu Mozart bảy tuổi, những Thần đồng của Tạo hóa ; nhân ngày này sẽ bộc lộ để Công chúng được chiêm ngưỡng và thưởng thức Thần đồng vĩ đại nhất mà Châu Âu hay Nhân loại hoàn toàn có thể nhắc đến. Mọi người sẽ choáng ngợp khi nghe một Đứa trẻ ở độ tuổi nhỏ như vậy chơi Harpsichord hoàn hảo nhất đến thế, vượt qua mọi Huyền thoại và Tưởng tượng, và thật khó để diễn đạt điều đáng kinh ngạc hơn, năng lực chơi Thị tấu trên đàn Harpsichord của cậu bé, hay những Sáng tác của chính cậu ” .Nhà giáo dục Thụy Sĩ Auguste Tissot, trước đó đã trích dẫn, ca tụng về tính nghệ thuật và thẩm mỹ của Mozart hơn cả về năng lực âm nhạc của cậu : Trí tưởng tượng, cũng như đôi tai cậu bé đều đầy tính nhạc : cậu luôn nghe thấy nhiều âm thanh cùng lúc ; một âm thanh nghe được lập tức gợi lại tổng thể những âm thanh khác để hoàn toàn có thể tạo thành một chuỗi giai điệu du dương và một bản hòa âm hoàn hảo. Đôi khi cậu bị lôi cuốn bởi cây harpsichord như thể có một nguồn năng lượng thần bí, rồi từ đó rút ra những âm điệu sinh động miêu tả sáng tạo độc đáo mà cậu vừa nghĩ ra. Người ta hoàn toàn có thể nói rằng tại những thời gian này, cậu bé chính là nhạc cụ trong tay âm nhạc và người ta hoàn toàn có thể tưởng tượng cậu như những dây đàn được tích hợp hòa giải với nhau và khôn khéo đến mức không hề chạm vào một dây mà không khiến những dây còn lại hoạt động .Ở London, Daines Barrington đã bị ấn tượng không chỉ bởi năng lực ứng tác của Mozart trong “ những bản ca xướng với nhiều diễn cảm khác nhau, ví dụ điển hình như Bài ca tình yêu, Khúc ca Giận dữ, Bài hát cơn Thịnh nộ ”, mà còn bởi kiến thức và kỹ năng của cậu khi thị tấu một bản nhạc năm bè : “ Phong thái hát thuần thục của cậu không gì vượt qua được ” .Nhà Mozart đã khởi đầu cuộc hành trình dài bằng xe ngựa của họ, do bốn con ngựa kéo, và thêm một người hầu riêng, tên là Sebastian Winter, làm thợ uốn tóc và người đánh xe cho họ. Khi Winter thôi việc vào đầu năm 1764, ông được sửa chữa thay thế bởi hai người hầu, một thợ uốn tóc tên là Jean Pierre Potivin và một người Ý tên là Porta, và cỗ xe của mái ấm gia đình tới Calais giờ đã có bảy con ngựa nhanh .Mặc dù vốn là một người dè sẻn, Leopold Mozart đã không hà tiện với ngân sách đi lại, một phần vì mái ấm gia đình cần tạo ấn tượng tốt : “ Để giữ sức khỏe thể chất và nổi tiếng của mái ấm gia đình, chúng tôi phải du hành theo phong thái quý tộc hoặc kỵ binh ”, ông đã lý giải. Trong phục trang, phong thái và phong thái sống của mình, mái ấm gia đình Mozart đã nhanh gọn biến hóa thành một mái ấm gia đình gần-quý tộc, như mọi bức chân dung đương thời của họ đều xác nhận. Leopold đã không giấu nổi sự phấn khích của mình khi sống như một nhà quý tộc. “ Chúng tôi không giao du với bất kể ai ngoài giới quý tộc và những nhân vật kiệt xuất khác ”, ông viết từ Coblenz, “ và nhận được sự khuyến mại và tôn trọng đặc biệt quan trọng ” …Những bức thư của Leopold Mozart không chỉ ghi lại thực tiễn xã hội khi xâm nhập vào quốc tế ảo mộng của những hoàng cung lấp lánh lung linh và phòng hòa nhạc mạ vàng như thế nào. Ông cũng miêu tả mặt trái xã hội : “ Bạn sẽ khó tìm thấy thành phố nào khác có nhiều người khốn khổ và tàn tật đến thế ”, ông viết từ Paris. “ Bạn chỉ phải dành một phút trong nhà thời thánh hoặc đi bộ dọc theo một vài con đường là hoàn toàn có thể phát hiện một người ăn xin mù, què hay khập khiễng, hoặc thối rữa đến phân nửa, hoặc tìm thấy ai đó nằm trên đường với bàn tay đã bị bọn lợn ăn mất khi còn nhỏ, hoặc một người khác đã rơi vào lửa khi còn nhỏ và bị đốt cháy 50% cánh tay trong khi người cha nuôi và mái ấm gia đình họ đang thao tác trên những cánh đồng. Và có một số ít người ghê tởm đến mức khiến tôi không hề nhìn vào họ khi đi qua ”. Một lá thư từ London diễn đạt một cách sinh động những cuộc biểu tình của những thợ dệt thất nghiệp người Anh – “ là một dòng người tuôn trào ” – đòi được bảo vệ từ sự cạnh tranh đối đầu của lụa nhập khẩu Pháp. “ Trên con phố nơi tôi ở, tôi thấy hơn 4.000 người đi ngang qua chỗ mình ”. Họ mang theo “ cờ đen ” và “ đeo tạp dề xanh lá cây ”, đi trên đường đến trình diễn đề xuất kiến nghị của họ cho Vương triều, rồi nơi đó đã phản ứng lại bằng lực lượng đàn áp .

Nếu chúng ta không thể theo dõi tác động của những lời nhắc nhở liên tục về nghèo đói và bất công đối với Mozart trẻ tuổi, thì vẫn thấy được các dấu hiệu cho thấy những căng thẳng khác đang bắt đầu bám lấy cậu. Cậu bé đã khóc khi biết rằng con trai của Hagenauer là Cajetan đã vào tu viện, và khi được hỏi, Leopold đã viết: “Cậu bé nói rằng nó rất đau buồn, vì nó tin rằng nó sẽ không bao giờ gặp lại bạn nữa”, ông nhớ lại cách mà cậu bé lớn tuổi hơn thường chơi với con trai mình. Ở Paris, căn bệnh hiểm nghèo của Nữ bá tước van Eyck đồng hương cũng khiến Mozart và chị gái cậu rơi nước mắt, vì “Wolfgang yêu quý nữ bá tước và bà cũng rất thương mến cậu”…

NHỮNG BUỘC TỘI LÚC CUỐI ĐỜI

Đến năm 1789, Wolfgang Amadeus Mozart đã đi vào ngõ cụt. Chị dâu của Mozart, Sophie Haibel, đã miêu tả tấn kịch về sự xê dịch xúc cảm trong Mozart, sự trầm tư của Mozart ngày càng nhiều, ý niệm rằng Mozart đã rơi vào trạng thái u uất : “ Anh ấy luôn vui nhộn, nhưng ngay cả khi anh vui nhộn nhất, anh vẫn rất trầm ngâm, nhìn thẳng vào mắt người khác, suy ngẫm về câu vấn đáp cho bất kể câu hỏi nào, dù là vui hay buồn, và anh có vẻ như đang chú ý chìm sâu trong tâm lý về một cái gì đó khá độc lạ. Ngay cả khi anh rửa tay khi thức dậy vào buổi sáng, anh vẫn đi lại trong phòng, không khi nào đứng yên, một gót chân chạm vào gót còn lại và luôn chìm sâu trong tâm lý ” .Suối nguồn thành công xuất sắc về kinh tế tài chính và danh vọng đã khởi đầu hết sạch. Sự ngưỡng mộ gần như thuần khiết trong những năm đầu ở Vienna dành cho Mozart đã gặp phải sự kháng cự can đảm và mạnh mẽ của những nhà phê bình bảo thủ và những tình nhân âm nhạc thường thì so với những tác phẩm quan trọng trong thời kỳ giữa của Mozart, những tác phẩm đưa ra những yên cầu về cảm hứng và trí tuệ chưa từng có tới người theo dõi. Giống như Beethoven sau đó đã bị phàn nàn về những phẩm chất được cho là “ kỳ quái ” trong âm nhạc của mình, Mozart giờ bị buộc tội thừa thãi, đồng bóng, và đặc biệt quan trọng là chỉ sáng tác cho một nhóm người “ sành điệu ” thượng lưu …

Source: https://expgg.vn
Category: Thông tin

Total
0
Shares
Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Previous Post

Điểm lại 10 bộ phim xuất sắc nhất của Morgan Freeman

Next Post

Nguồn gốc & Ý nghĩa của các dãy số 25251325, 35351335, 5841314520

Related Posts